"Anh phiền quá, mau lái xe đi, bớt nói nhảm đi."
Hình như Mạc Tuyết Nhi không muốn nhắc đến cái tên Hoắc Tư Khiêm, cho nên sầm mặt xuống.
Trong lòng Khương Dã cũng đã biết rõ, lái xe chở Mạc Tuyết Nhi đi.
Hoắc Miên đi thẳng lên phòng làm việc của tổng giám đốc. Tần Sở đang giao nhiệm vụ cho vài nhân viên quản lý.
Lúc đi vào, Hoắc Miên ngồi trên ghế sofa trong góc phòng, không dám làm phiền bọn họ.
"Bà chủ, sữa của cô…" Tiểu Dương bưng cốc sữa nóng đi vào.
Từ khi Hoắc Miên nói chuẩn bị mang thai, Tiểu Dương liền nghe lời, đổi cà phê và trà thành sữa nóng.
Vậy mà Hoắc Miên vẫn chưa mang thai, nên cô càng uống càng cảm thấy xấu hổ.
"Được rồi, hôm nay tạm thời như vậy đi, đầu tháng sau tôi muốn thấy được hiệu quả…"
"Vâng, Tổng giám đốc Tần."
"Các anh ra ngoài đi."
Tần Sở ra lệnh, vài vị quản lý xoay người đi.
"Chào bà chủ."
"Chào buổi chiều, bà chủ."