"À… Tên kia biến thái lắm, nói mấy năm qua em vẫn chưa dậy thì, vẫn chỉ là cup A." Nói xong, Hoắc Miên vô thức cúi xuống nhìn hai bé thỏ không được gợi cảm lắm của mình.
Tần Sở: "…"
"Chỉ vậy thôi à?" Tần Sở nhíu mày,.
"Vâng… Nếu lúc đấy không phải là đang thi thì em rất muốn dùng cây cơ để đánh chết đồ thối tha không biết xấu hổ kia… Còn nói là em chưa dậy thì… Đúng là nực cười… Bây giờ ít ra thì em cũng đã từ A lên đến B rồi." Nói xong cô còn kéo cổ áo ra nhìn vào bên trong khiến Tần Sở dở khóc dở cười.
Nhưng mà Hoắc Tư Khiêm chưa nói gì thì anh cũng thấy yên lòng hơn rồi.
Tránh để Hoắc Miên nghĩ ngợi lung tung….
Nhưng rốt cuộc là câu nói kia của Hoắc Tư Khiêm có ý gì? Tại sao Hoắc Miên không nên điều tra tiếp? Hoắc Tư Khiêm biết rõ chân tướng, nhưng mấy năm qua anh ta lại chưa bao giờ nhắc đến … Anh ta cố ý giấu giếm, là có dụng ý gì chứ?
Chẳng lẽ thân phận của cha mẹ ruột cô… rất đáng xấu hổ? Xã hội đen? Trùm buôn thuốc phiện….