"Không có gì, nói chuyện không được vui vẻ lắm mà thôi."
Tần Sở bị cô chọc cười, anh đưa tay ra cưng chiều véo má cô: "Không vui thì càng tốt, nếu hai người nói chuyện cực kỳ vui vẻ thì anh còn ngồi yên ở đây như thế này chắc? Anh đã đập bỏ quán cà phê này rồi ấy chứ."
Hoắc Miên mỉm cười... Cô cúi đầu gửi một tin nhắn cho bà Tô.
"Bác Tô, cháu đã nói với anh ấy rồi."
"Tốt, cảm ơn cháu gái." Bà Tô trả lời.
Hoắc Miên hít sâu một hơi, sau đó ôm vai Tần Sở cười nói: "Chồng à, chúng ta về nhà ăn cơm đi."
"Được thôi."
Sau đó Tần Sở đưa Hoắc Miên trở về biệt thự Nam Sơn.
Hai người vừa vào nhà, quản gia Lê liền đi tới: "Cậu chủ, cô chủ, buổi tối hai người muốn ăn gì, để tôi bảo mọi người đi chuẩn bị luôn."
"Không cần, tôi có thể tự nấu được, mọi người cứ nghỉ ngơi đi."
Sau đó Tần Sở thay quần áo, xắn tay áo lên, cầm nguyên liệu nấu ăn, đi vào bếp.