Hoắc Miên ngượng ngùng ngồi thẳng dậy, không tiếp tục bám dính lấy anh như thế nữa…
Hai người đi thẳng đến quán cà phê ở bờ trái.
"Em vào đi, anh ở ngoài này chờ em."
Hoắc Miên gật đầu, rồi cầm theo túi xách xuống xe, đi thẳng vào quán cà phê.
Chiếc Bugatti màu trắng mới của Tô Ngự đỗ ở vị trí bắt mắt nhất của quán cà phê.
Anh ta tới rất sớm, thậm chí còn sớm hơn thời gian hẹn hai mươi phút.
Anh ta từ chối tất cả mọi chuyện chỉ vì cuộc hẹn với Hoắc Miên. Trong đời anh ta, đây chính là lần đầu tiên mà Hoắc Miên chủ động hẹn gặp anh ta...
"Anh tới sớm thế…" Hoắc Miên cười.
"Không phải, tôi cũng vừa mới tới thôi." Tô Ngự hơi xấu hổ.
Sau đó anh ta lập tức gọi nhân viên phục vụ tới.
"Phục vụ, cho cô ấy một cốc Cappuccino nóng."
"Cảm ơn." Hoắc Miên ngồi ở phía đối diện với Tô Ngự, cởi áo khoác lông màu trắng bên ngoài ra, bên trong chỉ là một chiếc áo sơ mi không cổ cực kỳ đơn giản, phía ve áo có hoa văn hình con bướm.