"Gần đây em không dùng mặt nạ mắt à?"
"Hả…" Hoắc Miên cũng bị câu hỏi của Hoắc Tư Khiêm hạ gục.
Thân là đàn ông đàn ang nhưng lúc nào cũng chú ý đến mấy chủ đề nữ tính thế này mà cũng được à? Cô đến bó tay với anh ta mất.
"Thế nên bảo làm sao… khóe mắt em có nếp nhăn rồi kìa."
"Thật hay giả thế?" Hoắc Miên không tin lắm, tự mình đưa tay lên sờ sờ.
"Chắc chắn là gần đây em làm việc bận rộn quá, không nghỉ ngơi đầy đủ, đồ lần trước anh bảo thư ký đưa cho em, em đã dùng chưa?"
"Ừ, dùng hết rồi…" Hoắc Miên gật gật đầu.
"Để lát nữa anh lại bảo người của công ty tự đến đưa thêm cho em."
Hoắc Thị có một hãng mỹ phẩm rất nổi tiếng, là nhãn hiệu đẳng cấp trong nước nên Hoắc Tư Khiêm rất am hiểu về phương diện này. Mà Hoắc Miên thì bẩm sinh đã thích kiểu mộc mạc, cũng chẳng hiểu gì về việc chăm sóc bảo vệ da. Nên cũng không nghiên cứu nhiều về phương diện này…
"Không cần đâu… tôi còn trẻ mà, không sao đâu."