"Điểm nào?" Hoắc Miên buồn cười nhìn Tưởng Tiểu Vi.
"Đó là dù trong trường hợp nào thì cô ta vẫn rất giả tạo… Cô ta rất lợi hại ở điểm này, chúng ta chẳng ai so sánh nổi… Người ta diễn kìa… chậc chậc, lúc khóc thì sẽ khóc đến mức như hoa lê ướt mưa, lúc cần cười thì cả mặt sẽ tỏa sáng… Tớ đoán là bản thân cô ta cũng đang cảm thấy mình đang đóng phim… Cô ta diễn vở kịch tình cảm này tốt thật đấy, ngay cả tớ cũng suýt tin rằng tình cảm của cô ta và Hoắc Tư Khiêm là thật rồi…"
"Ha ha…"
Lời bình sâu sắc này của Tưởng Tiểu Vi không chỉ chọc cười Hoắc Miên, mà ngay cả Ngụy Liêu cũng mỉm cười.
"Mấy người cười gì? Chẳng lẽ tớ nói sai?" Tưởng Tiểu Vi khó hiểu.
"Đúng, em nói rất đúng, tiến sĩ Tưởng có thể đừng bình luận ngay tại hiện trường được không? Im lặng xem hôn lễ đi nào." Ngụy Liêu rất bất đắc dĩ ôm vợ yêu.