"Xin lỗi, tôi phải cắt lời cô. Trước hết tôi phải nói rõ, tôi chưa bao giờ là một cô gái hiền lành, đơn giản cả, hơn nữa dù có là một người mưu mô thì tôi cũng là chúa mưu mô... Không như cô, thích giả vờ ta đây đơn thuần ngây thơ... Mặt nạ bị người ta xé xuống rồi tôi cũng phải lúng túng thay cô... Cô nói tôi không có gì để khoe khoang? Đúng thế, nhưng còn cô thì sao? Cô cảm thấy nếu không có cha cô thì cô là cái thá gì? Chỉ bằng gương mặt như ngôi sao đó của cô sao? Người đẹp hơn cô rất nhiều, chỉ riêng mấy cô gái trong quán bar Mị Hồ cũng đã hơn cô rồi. Nói trắng ra là cô nên cảm ơn cha cô. Nếu không có ông ta, dù cô có tới Mị Hồ làm gái thì chỉ riêng ngoại hình này cũng không đủ. Vậy cho nên cô cũng đừng quá đề cao bản thân... Không biết xấu hổ còn được, nhưng không tự biết mình biết ta thì không được đâu..."
Hoắc Miên chưa từng thua trong chuyện cãi nhau, vấn đề là cô có muốn cãi hay không thôi.