Hoắc Miên vốn tưởng rằng lần này giống như những lần ân ái khác, chỉ là xxoo mà thôi.
Nhiều lắm là Tần đại nhân còn chưa hết hứng, làm thêm vài lần nữa.
Thế nhưng, cô đã đoán sai rồi.
Dưới kỹ thuật trêu đùa, tán tỉnh cao siêu hoàn mỹ của Tần đại nhân, cả người Hoắc Miên đỏ rực như một con cua bị nấu chín.
Đến lúc mọi thứ đạt đến đỉnh điểm, cô cho rằng có thể cùng nhau mây mưa…
Kết quả, cô lại đoán sai rồi.
Tần đại nhân vậy mà lại đứng dậy… đi rồi…
Tình huống gì đây?
"Chồng ơi…"
"Chuyện gì vậy vợ?" Tần Sở ngồi trên ghế quý phi, đốt một điếu thuốc, từ tốn hỏi.
"Em…" Hoắc Miên có chút khó có thể mở miệng.
"Em muốn à?" Tần Sở hỏi.
Hoắc Miên ngượng ngùng gật đầu.
Kết quả, Tần đại nhân nói ra hai chữ tàn khốc nhất từ trước đến nay: không cho.
Con bà nó...
Bạn nghe xem, anh chọc cho người ta sắp không chịu nổi, rồi anh phủi mông đứng dậy đi hút thuốc, còn dõng dạc nói không cho.