"Bây giờ cô ấy là bác sĩ trưởng khoa trẻ nhất trong nước, lương một năm là một triệu hai, là bác sĩ nổi tiếng trong khoa nội thần kinh của khu điều dưỡng phía Nam."
"Bác sĩ?" Khương Dã hơi bất ngờ.
Nhìn Hoắc Miên thì không thể nào trên hai mươi lăm tuổi được. Còn trẻ như vậy mà đã là bác sĩ trưởng khoa rồi sao?
"Không phải bác sĩ, tôi chỉnh đúng lại là bác sĩ trưởng khoa. Trưởng khoa đó, hiểu không? Quản lý toàn bộ khoa."
"Vậy chắc là Tổng giám đốc Tần phải dùng đến nhiều mối quan hệ lắm nhỉ?"
"Sai, nếu như Tổng giám đốc Tần dùng nhiều quan hệ, có lẽ cô ấy đã là viện trưởng khu điều dưỡng phía Nam luôn rồi." Lương An Ni nở nụ cười.
Tuy rằng cô ta cũng ghen ghét Hoắc Miên, thế nhưng phải nói là Hoắc Miên rất có bản lĩnh.
"Nhưng còn trẻ như vậy mà đã là trưởng khoa rồi, chẳng khoa học chút nào."