"Này, chú ý hình tượng của em. Em là bác sĩ cấp bậc trưởng khoa đấy, đừng làm ra những hành động thô lỗ như vậy có được không?" Tô Ngự vừa ngậm tăm trong miệng, vừa cười.
"Tôi vốn dĩ không phải là thục nữ, được không hả? Anh gán cho tôi cái giả thiết này thì đó đã là một sai lầm."
"Được được được, em nói gì cũng đúng hết, tôi không nói lại em." Tô Ngự nhìn Hoắc Miên, đôi mắt anh ta sáng bừng lên.
"Tại sao anh lại ở đây?" Hoắc Miên tò mò nhìn Tô Ngự.
"Công ty của bọn tôi cũng tụ tập mà..." Tô Ngự nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng trong mắt vẫn không thể che giấu được sự ngạc nhiên mừng rỡ khi nhìn thấy Hoắc Miên.
Thật ra anh ta đã sớm phát hiện, Hoắc Miên rất ít khi đến vũ trường. Nơi duy nhất mà cô đến là Mị Hồ.
Bởi vì ông chủ của Mị Hồ có quan hệ rất tốt với Tần Sở. Thế nên từ đó trở đi, khi anh ta đến vũ trường cũng chỉ đến Mị Hồ.
Vì như vậy thì tỉ lệ tình cờ gặp được Hoắc Miên sẽ tăng cao hơn rất nhiều.