"Cha cháu nói cũng có lý, hôn nhân là việc rất quan trọng trong cuộc đời người con gái." Dương Mỹ Dung gật đầu.
"Hâm mộ chị họ quá, chị ấy lấy được người xuất sắc như vậy." Dương Tú Bình chống cằm, rối rắm nghĩ về chuyện của Hoắc Miên.
Cô ta thấy chị họ cũng không phải người đẹp, thậm chí còn thấy không xinh bằng mình, không rõ người đàn ông kia thích gì ở Hoắc Miên?
"Anh rể của cháu rất ưu tú, nhưng Tiểu Miên cũng không kém mà... Dù gia đình hai bên không đăng đối, nhưng cô thấy sức mạnh tinh thần của cả hai lại ngang nhau, nếu không sẽ không ăn ý như thế."
Dù Dương Mỹ Dung lớn tuổi, nhưng bà cũng từng đi học và đã lăn lộn trong giới giải trí, vì thế cũng hiểu được thế nào là sức mạnh tinh thần...
"Cô ơi, sức mạnh tinh thần là gì ạ? Chẳng lẽ xinh đẹp không đủ để hấp dẫn một người đàn ông sao?" Dương Tú Bình sờ mặt mình, hỏi với vẻ mờ mịt.
"Có lẽ giải thích cháu cũng không hiểu đâu, đừng suy diễn lung tung, mau về phòng ngủ đi."