"Đa số cổ phần của Hoắc thị đều nằm trong tay Hoắc Tư Khiêm, bọn con lấy tám phần trăm kia thì được gì? Hơn nữa, cổ phần của Hoắc Thị trên thị trường chứng khoán cũng không quá ổn định, chỉ cần có tin tức tiêu cực nào đó, cổ phiếu sẽ không còn giá trị nữa, những chuyện này không thể tính là có lợi được."
Dương Mỹ Dung thấy Hoắc Miên không xuôi theo mình thì nói tiếp: "Ông ấy à, tuy lúc còn trẻ không ra gì, luôn vô tâm không để ý tới chuyện gì, nhưng bây giờ đáng thương lắm."
"Mẹ, người đáng thương tất có chỗ đáng hận, chúng ta không thể thông cảm rồi giúp đỡ ông ta ngay được. Mẹ có nhớ chuyện người nông dân và con rắn không?"
Hoắc Miên rất tức giận, Hoắc Chính Hải lại lợi dụng sự lương thiện và mềm lòng của Dương Mỹ Dung.