Lúc Tần Sở trở lại thì đã hơn tám giờ tối, Hoắc Miên cũng đã tắm rửa xong, đang nằm trên giường xem quyển "Bút ký sống ở núi" của tác giả Dư Thu Vũ. Thật ra, nhiều khi Hoắc Miên không thích nhịp sinh hoạt nhanh trong thành phố cho lắm, trái lại thì cô thích để bàn thân lười biếng một chút, sáng ngủ đến khi nào tự tỉnh, chầm chậm ăn sáng, ôm một chú mèo mập mạp, ngồi trên sân thượng, phơi nắng ngoài cửa sổ, rồi đọc một quyển sách có nội dung trong sáng, đó chính là cuộc sống mà Hoắc Miên luôn hướng đến.
Nhưng bây giờ thì vẫn chưa được, cô hy vọng mình có thể nhân lúc còn trẻ mà phấn đấu một chút.
Dù sao thì sống trên đời cũng phải có giá trị của bản thân, còn những ý tưởng kia thì cô định để đến khi Tần Sở về hưu rồi thì sẽ thực hiện sau.
Hai người vừa chu du khắp thế giới rồi cứ thế sống một cuộc sống chất phác mà tản mạn như vậy…
Dưỡng lão thì phải ra dáng dưỡng lão chứ…