"Nhà họ Tô quá sốt ruột với chuyện cưới xin của Tô Ngự, liên tục sắp xếp cho anh ta đi xem mắt, ngay cả lão Ngụy nhà tớ cũng bảo là gặp nhiều cô gái đến mức buồn nôn rồi."
"Ấy… Cũng có thể là người nhà họ Tô cũng chỉ có ý tốt thôi." Trước giờ Hoắc Miên không bình luận linh tinh về chuyện Tô Ngự, dù sao thì thân phận cũng hơi nhạy cảm…
"Tớ cảm thấy dù có đi xem mắt một trăm lần thì cũng chẳng thành được đâu, dù đối tượng xem mắt của anh ta có trông giống Tây Thi hay Hằng Nga thì cũng chẳng có tác dụng gì."
"Chỉ giáo xem nào?" Hoắc Miên ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Tưởng Tiểu Vi.
"Vì Tô Ngự vẫn còn nghĩ đến cậu đấy…"
Tưởng Tiểu Vi liền nói một câu khiến Hoắc Miên hơi xấu hổ…
"Ấy… Chúng ta ăn cơm đi, ha ha, đói quá." Hoắc Miên chuyển đề tài, không tiếp tục thảo luận về đề tài này nữa.
Lúc ăn cơm, Hoắc Miên vẫn không quên làm dáng chụp ảnh, sau đó đăng lên khoảnh khắc.
"Ui chao, ăn chực ở nhà tiến sĩ Tưởng này."