Tần Sở là một người không thích chơi nổi. Vốn anh không có ý định nói gì, chỉ dẫn Hoắc Miên về để lộ mặt, sau đó giải thích một chút là bọn họ không cố ý lừa gạt mọi người là được. Vì vậy trước đó anh cũng không chuẩn bị thêm bất cứ điều gì. Thế nhưng nếu hiệu trưởng đã đưa microphone qua, anh cũng không thể trực tiếp từ chối.
Vì vậy anh từ từ nhận lấy cái microphone, sau đó nhìn khắp cả khán phòng mà nói: "Trong cuộc đời của tôi đã trải qua kiếp sống học tập dài mười mấy năm, trong đó nơi khiến tôi khó có thể quên được là trường trung học Số 2 của chúng ta. Bởi vì trong ba năm này, tôi quen biết vợ của mình, Hoắc Miên. Hai chúng tôi đã trải qua tình yêu đẹp nhất của thời niên thiếu, nhiều năm sau, chúng tôi còn có thể kết hôn và trở thành vợ chồng đều phải cảm ơn cuộc gặp gỡ tình cờ lúc trước..."
Hoắc Miên hơi cảm động, cô nghiêng đầu rồi vỗ tay nhìn Tần Sở, trong mắt lấp lánh ánh nước.