"À được, cậu chờ một lát, tớ lập tức gọi giúp cậu."
Bạn nữ đứng ở cửa gật đầu, xoay người đi vào trong lớp.
"Hoắc Linh Linh, ngoài cửa có người tìm cậu."
"À… ừ." Hoắc Miên từ từ đứng dậy, đi ra tới cửa mới thấy Tần Sở đứng trong đám người.
"Sao anh lại tới đây?" Hoắc Miên nhỏ giọng hỏi.
Tần Sở cầm một túi đồ ăn đưa cho Hoắc Miên.
"Ơ… cái gì vậy?" Hoắc Miên hơi sững sờ.
"Em thích ăn."
Hoắc Miên nhận túi đồ ăn vặt, phát hiện bên trong túi đều là những món cô từng thích ăn, donut, kẹo que, khoai tây chiên, nước ô mai…
Trong phút chốc, những thứ này gợi lên trong cô tất cả những ký ức tốt đẹp.
Khi đó, Hoắc Miên có một sở thích rất kỳ lạ, đó là thích ăn cà rốt, còn là loại mua về rửa sạch ăn sống.
Người khác ăn trái cây, cô lại ăn cà rốt. Cô từng bị bạn bè chế giễu, bị chê là thỏ.