"Xin chào." Hoắc Miên chào hỏi.
"Đồ ăn trong căn tin ngon lắm, cậu có thể ăn nhiều một chút, nếu không thì chiều nay cậu sẽ đói, vì còn nhiều tiết học." Bạn nam nhắc nhở.
"Cảm ơn."
Cách đó không xa, Tần Sở đứng dậy, lơ đãng nhìn qua bên này, thấy Hoắc Miên ngồi đối diện một bạn nam, lại còn đang nói nói cười cười.
Anh lập tức ngồi không yên, đứng dậy đẩy đám người ra, bưng khay cơm đi về phía cô.
Dọc theo đường đi còn thu hút vô số người vây xem và tiếng gào thét chói tai.
"Cậu có thể đứng lên không?" Tần Sở hỏi bạn nam kia.
"Vì sao chứ?" Bạn nam có vẻ rất không tình nguyện.
"Bởi vì tôi muốn ngồi ăn cùng cậu ấy." Tần Sở nhìn thoáng qua Hoắc Miên.
"Tôi cũng muốn ngồi ăn cùng cậu ấy." Hình như bạn nam không hề có ý muốn nhường chỗ.
Tần Sở lấy một tấm thẻ ăn từ trong túi ra ném mạnh lên bàn.
"Trong thẻ có năm nghìn tệ, cậu có thể lấy đi, sau đó tránh ra…"