"Vậy à?" Phản ứng của Hoắc Miên có vẻ bình thường, có lẽ cô cảm thấy Tô Ngự đi xem mắt không phải tin gì quan trọng. Hơn nữa, lúc trước vì giúp Hoắc Miên mời bác sĩ quân y nên Tô Ngự mới đồng ý trao đổi điều kiện với ông nội anh ta, chuyện này làm Hoắc Miên thấy khó chịu trong lòng.
"Cậu không tò mò muốn đi xem à?"
"Tớ tò mò cái gì?"
"Hôm nay đối tượng xem mắt là bác sĩ của bệnh viện Số 1 đó, là đồng nghiệp của cậu." Tưởng Tiểu Vi rất là hóng hớt.
Hoắc Miên bật cười, nói: "Bệnh viện Số 1 có nhiều bác sĩ lắm, có nhiều người tớ không quen, có gì mà tớ phải tò mò."
"Cũng đúng, dù sao tớ thấy rất thú vị, không biết cậu Tô đi xem mắt sẽ thành cảnh gì, chắc chắn rất buồn cười nhỉ?"
Hàn huyên với Tưởng Tiểu Vi một chút, Hoắc Miên không để bụng chuyện này, tiếp tục làm việc.
Phòng khám khoa nhi của bệnh viện Số 1.
Tô Ngự tới đây gặp đối tượng xem mắt theo yêu cầu.