Trưởng phòng Tào không ngờ người bình thường có vẻ hiền lành như Hoắc Miên lúc mạnh mẽ lên lại lợi hại như vậy, từng câu từng chữ đều nói trúng vào trọng điểm.
Thật ra việc phê duyệt y tá trở thành nhân viên chính thức đợt này không phải do viện trưởng Ngô quản lý nhưng nếu có người báo lên muốn viện trưởng tra xét rõ ràng thì... việc này cũng hơi khó, dù sao quả thật là bà ta đã kiếm được không ít từ vụ này.
"Ôi... Vào phòng đã nào, trưởng khoa Hoắc, cô ngồi xuống đây đã, có gì từ từ nói, đừng nóng vội thế chứ."
"Không cần, tất cả mọi người đều rất bận, tôi đến đây là để hỏi cho ra nhẽ, nếu không có được đáp án khiến tôi hài lòng, vậy thì để tôi đi hỏi viện trưởng Ngô vậy." Nói xong Hoắc Miên liền ra vẻ muốn quay về.
Trưởng phòng Tào sợ đến mức lập tức đứng bật dậy...
"Trưởng khoa Hoắc, chờ chút đã."
"Trưởng phòng Tào, có chuyện gì sao?" Hoắc Miên biết rõ còn hỏi.