"Ngoài cô ta ra thì sẽ chẳng có ai mách lẻo với bà chuyện này cả..." Hoắc Miên nói xong thì cầm khăn giấy lau tay, lấy điện thoại của Tần Sở ra: "Bà xem đi, chiều hôm qua cô ta gửi rất nhiều đoạn băng cho Tần Sở, về sau Tần Sở không đáp lại rồi chặn số cô ta, vì thế tôi đoán cô ta gửi cho bà. Cũng bình thường thôi, cách làm này đúng là phong cách của Tống Dĩ Thi." Hoắc Miên cười khẽ.
Hoắc Miên cũng không thấy lạ khi Tống Dĩ Thi mách lẻo, châm ngòi ly gián. Nếu có lúc nào cô ta đột nhiên yên ắng, không làm bất kỳ chuyện mờ ám gì mới là kỳ lạ.
Vì Hoắc Miên đã thấy rõ bản chất của Tống Dĩ Thi là ghen ăn tức ở, hơn nữa còn thích khích bác thị phi. Nhưng cô ta khá thông minh nên biết giấu mình, vì thế nhiều người vẫn không hay biết gì. May thay Tần đại nhân nhà cô sáng suốt, trước giờ chưa bao giờ để cô phải tủi thân vì Tống Dĩ Thi.
Theo cách nói của cô thì... Tần đại nhân không tin cả dấu chấm câu trong lời Tống Dĩ Thi nói.