"Em nghe giúp anh đi... Vợ, anh đi sấy tóc đã."
Tần Sở nhẹ nhàng đặt Hoắc Miên trong lòng lên giường lớn, sau đó xoay người vào phòng tắm.
Thật ra Hoắc Miên không muốn nghe giúp Tần Sở, vì luôn thấy như vậy là xâm phạm đời tư, cứ như thể cô không tin tưởng anh vậy, nhưng nếu là lúc Tần Sở đồng ý thì không sao cả.
Hoắc Miên xoay người đến đầu giường cầm điện thoại di động lên, trên điện thoại báo người gọi đến là mẹ.
Vừa thấy là bà Tần, Hoắc Miên do dự một chút nhưng vẫn bắt máy.
"A lô, chào bác."
"Hoắc Miên?" Bà Tần nghe thấy là giọng nữ thì hỏi lại ngay.
"Tôi đây."
"A Sở đâu?" Thái độ của bà Tần đã đỡ hơn trước kia nhiều.
"Anh ấy vừa tắm xong, đang sấy tóc, bà muốn tìm anh ấy à? Tôi đi gọi giúp bà." Hoắc Miên nói xong thì định xuống giường.
"À không cần, nói với cô cũng được. Thi Thi vừa gọi điện cho tôi, cô biết Thi Thi là ai chứ? Con gái của thị trưởng Tống."
"Tôi biết." Hoắc Miên trả lời rất bình tĩnh.