"Bởi vì món nợ mà tớ thiếu anh ta mãi mãi cũng không trả nổi." Hoắc Miên thấp giọng nói.
Không giống như Tần Sở, Tần Sở là người bạn đời mà cô chọn, thế nên cho dù Tần Sở làm gì cho cô, cô cũng có thể đáp trả một thứ tương tự. Có điều Tô Ngự không giống như vậy, anh ta đã làm biết bao nhiêu chuyện vì cô, thế nhưng cô lại không thể trả ơn, món nợ này vĩnh viễn không thể nào trả nổi, đây mới chính là chuyện khiến Hoắc Miên lo lắng nhất.
Tưởng Tiểu Vi nhìn thoáng qua Hoắc Miên một lát, cảm thấy cô nói rất có lý.