"Tôi không muốn làm khó trưởng khoa Hoắc, tôi muốn đi theo trình tự bình thường." Trần Khiết lí nhí lên tiếng.
"Trời ạ, cô đừng có ngốc thế. Đợi cô đi theo trình tự bình thường, cô bị đào thải từ lâu rồi. Mấy cô gái khác chỉ hận không thể ngày ngày làm việc tặng quà cho người ta đâu, đâu đến lượt cô? Có phải cô không muốn ở lại khu điều dưỡng phía Nam không?" Cô bác sĩ tên *** hỏi.
"Tất nhiên tôi muốn… nhưng mà tôi…" Trần Khiết dường như rất khó xử.
"Cô đi xin trưởng khoa Hoắc đi, cô ấy chắc chắn sẽ giúp."
"Không được, tôi không thể gây phiền phức cho trưởng khoa được." Trần Khiết lắc đầu, cuối cùng quay người bước đi, không tiếp tục nói đề tài kia với *** nữa.
Hoắc Miên chợt nhận ra, bản thân cô chỉ lo công việc, quên mất chuyện của cấp dưới.
Cô bước vào văn phòng, đánh một tờ đơn xin, điền thông tin vào.
Lúc giữa trưa, cô kêu Trần Khiết vào văn phòng một mình.