"Sao thế?" Tần Sở ân cần nhìn cô.
"Chú Lê lấy giúp cháu một cốc nước sôi, Tiểu Vi không thể uống rượu vang."
Cũng may là Hoắc Miên phản ứng nhanh, nếu không, suýt thì bị Tưởng Tiểu Vi lừa gạt trót lọt rồi.
"Ấy… Người ta chỉ uống một chút thôi mà." Tưởng Tiểu Vi nũng nịu.
"Không thể… Cậu là phụ nữ có thai, phải suy nghĩ vì em bé." Thái độ của Hoắc Miên rất kiên quyết.
"Thế thì cho tớ uống nước hoa quả nhé?" Tưởng Tiểu Vi bĩu môi.
"Cũng không được, trong nước hoa quả có chất bảo quản, cậu chỉ có thể uống nước sôi để nguội thôi." Hoắc Miên hung hăng trừng mắt.
Quả nhiên, Tưởng Tiểu Vi liền yên lặng…
Chú Lê nhanh nhẹn đổ ly rượu của Tưởng Tiểu Vi đi, đổi cho cô một cốc nước sôi.
Ngụy Liêu cảm kích nhìn Hoắc Miên: "Đúng là cô nói chuyện thì mới có tác dụng, nếu đổi lại là tôi thì đoán chừng cái chảo này khiến đầu tôi nở hoa rồi."
Ngụy Liêu nói xong, mọi người liền cười phá lên…