"Ơ... chồng à, em không nghe nhầm chứ?" Hoắc Miên lập tức quay sang ôm chầm lấy Tần Sở, đặt má lên ngực anh...
"Không hề."
"Nhưng mà anh có chắc là mình không ghen thật đấy chứ?"
"Tất nhiên là không rồi." Tần Sở nhếch mép.
"Nhưng mà tại sao đột nhiên anh lại nghĩ đến việc này chứ?" Hoắc Miên cho rằng rõ ràng Tần Sở và Tô Ngự đã trở thành đối thủ của nhau rồi.
Bất luận là trên sự nghiệp, hay là phương diện tình cảm cá nhân, đều không phải là bạn bè, cho nên mời anh ta đến, thật sự không cảm thấy khó chịu sao?
"Đột nhiên anh mới nghĩ đến, lần này em mời nhiều người như vậy, Cao Nhiên và Chu Linh Linh không nói vì hai người họ là bạn tốt của chúng ta, chỉ là Ngụy Liêu và Tưởng Tiểu Vi... hình như cũng là bạn của Tô Ngự, nếu như đều là bạn bè với nhau, chi bằng mời anh ta cùng đến dự đi."
"Nhưng mà... anh sẽ không buồn chứ?" Hoắc Miên vẫn còn hơi lo lắng.