Anh ta thà rằng chết trên chiến trường súng thật đạn thật chứ không muốn trải qua sáu tiếng đồng hồ ma quỷ như thế này thêm một lần nào nữa, tim anh ta thật sự như đang bị quất roi vậy… Sống không bằng chết, nếu phải nói thì đây chẳng phải là cảm nhận của anh ta trong sáu tiếng vừa rồi sao?
"Hoắc Miên không sao chứ?" Chu Linh Linh và Cao Nhiên cũng đi đến, thấy Hoắc Miên đột nhiên ngất như vậy đúng là ai cũng lo lắng.
"Không sao, bác sĩ đã nói rồi mà. Tinh thần cô ấy căng thẳng quá mức nên mệt mỏi." Cao Nhiên an ủi.
Tưởng Tiểu Vi và Ngụy Liêu cũng đi đến, Hoắc Tư Khiêm đi theo sau, anh ta lặng yên không nói gì, có vẻ như hôm nay anh ta rất trầm lặng…
Thấy Hoắc Miên đang ngủ say trên giường bệnh, vẻ mặt tiều tụy, tất cả mọi người đều cảm thấy đau lòng vô cùng.
"Con nhóc này… Em thấy trên đời này chẳng có ai ngốc như cô ấy cả…" Tưởng Tiểu Vi vừa tức vừa đau lòng.