"Hoắc Miên, em sao rồi?" Tô Ngự quá sợ hãi, không quan tâm đến điều gì nữa mà cứ thế ôm lấy Hoắc Miên.
"Có thể là cô ấy đã căng thẳng quá mức… Truyền dịch cho cô ấy, tiêm thuốc an thần, đưa đến phòng bệnh đi." Giáo sư Phùng dặn dò.
Tô Ngự vừa nghe xong thì lập tức bế Hoắc Miên, chạy tới phòng bệnh của cô.
Y tá treo bình truyền dịch giúp Hoắc Miên, sau đó tiêm một liều thuốc an thần cho cô, tựa như rất muốn để cô ngủ một giấc yên ổn…
Tần Sở cũng được đẩy vào phòng hồi sức cấp cứu, tiếp tục cách ly bốn mươi tám tiếng.
"Bác sĩ… Con tôi không sao chứ?" Bà Tần khóc lóc hỏi.
"Ca phẫu thuật của con bà rất thành công. Nếu không nhờ Hoắc Miên thì có lẽ không thuận lợi như vậy, chỉ có thể nói cậu ấy có một người vợ tốt."