"Tiểu Miên, cậu đừng lo, Tần Sở không sao cả, đang ở phòng bệnh ngay bên cạnh đây."
"Tớ muốn đi xem anh ấy thế nào." Hoắc Miên nói xong liền định đứng dậy."
"Ấy… Bây giờ cậu vẫn còn rất yếu, không thể tùy tiện đi lại được. Cô nhóc, tin tớ, tớ sẽ không lừa cậu đâu. Tần Sở thật sự không sao hết."
Chu Linh Linh biết, Hoắc Miên đang sợ tất cả mọi người gạt cô ấy, nên mới sốt ruột muốn xác định liệu Tần Sở bây giờ có thật là đang ở phòng bệnh hay không…
"Linh Linh, tớ muốn tận mắt xem." Hoắc Miên rưng rưng nước mắt, cực kỳ ấm ức.
"Được rồi, được rồi mà, đừng khóc, tớ dẫn cậu đi. Nhưng chúng ta nói trước nhé, chỉ nhìn thôi rồi lại về, được không?"
Chu Linh Linh dụ dỗ Hoắc Miên…
Hoắc Miên khẽ gật đầu.
Chu Linh Linh dìu cô xuống giường, rồi cẩn thận dìu ra khỏi phòng bệnh…
Lúc này, trong phòng bệnh của Tần Sở không có người, vì hiện giờ anh vẫn chưa qua cơn nguy kịch, nên người nhà cũng không được vào.