"Cô ấy chỉ là chịu áp lực quá lâu rồi thôi… Cô ấy vẫn luôn đè nén tình cảm dành cho Tần Sở ở trong lòng. Không có ai biết cô ấy yêu Tần Sở nhiều bao nhiêu. Hôm nay cũng coi như là bộc phát hết ra rồi. Cảm xúc đó…" Tưởng Tiểu Vi khá hiểu Hoắc Miên.
Hoắc Miên là kiểu người trong nóng ngoài lạnh điển hình. Người ngoài thấy cô vô cùng lạnh lùng và bình tĩnh với Tần Sở, nhưng thật ra trong lòng cô, Tần Sở có địa vị như một vị thần, không ai có thể thay thế được.
Tô Ngự trông thấy Hoắc Miên như vậy thì ngực cứ như bị ai khoét mất một cái lỗ lớn, đau đến ngạt thở.
Một cô gái bình tĩnh như vậy mà lúc này lại đang phá cửa như một bà điên.
Suy cho cùng vẫn là do cô quá quan tâm…
Thì ra yêu một người sâu đậm có thể biến con người ta thành như vậy…
Thì ra Tần Sở là điểm yếu duy nhất của Hoắc Miên.
Tô Ngự thở hổn hển, sải bước đi qua, kéo cổ áo Hoắc Miên, xách cô về, rồi đè mạnh cô lên vách tường hành lang…