"Cô Tuệ… Đừng xúc động… Ha ha, những chuyện này nên để tôi làm thì hơn." Gã mặt sẹo cười khẽ cầm khẩu súng từ tay Chu Quang Tuệ, vốn định đối mặt với Tần Sở, nhưng gã còn chưa kịp làm gì thì đã thấy Tần Sở bật dậy, trở tay cướp lấy súng, chĩa thẳng vào huyệt thái dương của gã mặt sẹo.
Thấy vậy, Hoắc Miên cũng kịp phản ứng lại, thoáng cái cô đã đứng sau lưng Chu Quang Tuệ, không biết từ bao giờ trong tay cô đã xuất hiện thêm một cây kim.
Cô chĩa kim vào thẳng huyệt thái dương của Chu Quang Tuệ, vì… đó là một chỗ chí mạng.
"Đại ca…"
"Cô Tuệ."
Đám đàn em kia có vẻ rất luống cuống…
"Lùi ra cho chúng tôi đi." Giọng Tần Sở rất lạnh lùng.
Gã mặt sẹo cảm thấy cực kỳ không thoải mái, gã quá sơ suất rồi, không ngờ là một người đàn ông bị dao găm cắm vào ngực mà vẫn có tốc độ nhanh đến vậy, hành động thần tốc đến thế.