"Ấy… Tôi không nhớ ra nổi, chỉ biết đó là một người đàn ông, vì lúc đi vào người đó luôn cúi đầu nên tôi cũng không nhìn thấy rõ." Trợ lý cẩn thận nhớ lại, nhưng thật sự không có ấn tượng gì, vì có rất nhiều bệnh nhân nên cô rất bận rộn.
"Được rồi, tôi đã biết, cô về đi."
"Tổng giám đốc Tần… Anh nói xem, liệu bác sĩ Hoắc của chúng tôi có xảy ra chuyện gì không?" Trợ lý rất lo lắng hỏi.
"Tôi sẽ không để cô ấy xảy ra chuyện gì đâu." Tần Sở gằn giọng nói từng câu từng chữ.
Trợ lý vừa rời đi, tâm trạng Tần Sở lập tức rơi xuống đáy vực…
Anh có thể khẳng định chắc chắn rằng Hoắc Miên đã bị bắt cóc rồi, hơn nữa người đó còn chính là bệnh nhân nam cuối cùng mà cô đã gặp.
Nhưng xui xẻo là camera giám sát ở bệnh viện đã bị họ động tay động chân, cũng chẳng có ai để ý đến dáng vẻ của kẻ tình nghi này. Vậy có thể khẳng định chắc chắn rằng những người này đã có chuẩn bị trước khi đến, mục tiêu của họ chính là Hoắc Miên, họ đến để bắt cô đi.