"Vậy anh đành miễn cưỡng đồng ý với yêu cầu của em vậy, bà Tần." Tần Sở yêu thương xoa đầu Hoắc Miên.
Hai người không đi vào nhà, mà chậm rãi đi dạo quanh biệt thự Nam Sơn một vòng dưới trời tuyết.
Bảy năm trôi qua rồi, mùa đông mỗi năm đều sẽ có rất nhiều trận tuyết.
Nhưng chưa từng có lần nào làm cho Hoắc Miên cảm thấy lãng mạn như hôm nay. Có lẽ là do người đi bên cạnh cô đã khác.
Tần Sở kéo tay cô, lòng bàn tay anh mang theo cảm giác ấm áp.
Giống như tất cả những đôi vợ chồng già khác, bọn họ lẳng lặng đi trong tuyết, cho dù là không nói gì cả thì cũng không cảm thấy gượng gạo.
Đến lúc tình nồng ý đậm, Hoắc Miên lấy điện thoại ra, chụp cùng Tần Sở một tấm ảnh.
Hai người mặc đồ mùa đông màu trắng, ở trong trời tuyết lớn, để lại khoảnh khắc tốt đẹp nhất.
Sau đó, Hoắc Miên đăng status: Nếu anh không rời không bỏ, thì em sống chết theo cùng.