"Cháu chào bác ạ, bác Tô." Hoắc Miên hơi bất ngờ, nhưng vẫn khách sáo chào hỏi với bà Tô.
"Cháu có tiện ra gặp mặt bác không?"
"Bây giờ ạ?"
"Ừ." Bà Tô gật đầu.
"Vâng, bác nói địa điểm đi, cháu đi tìm bác." Hoắc Miên cảm thấy bà Tô sẽ không phải là kiểu người rảnh rỗi tới tìm cô nói chuyện phiếm, cho nên cô bằng lòng tôn trọng bà, mà không hề từ chối.
"Bác phái tài xế đi đón cháu."
"Vâng, cháu ở bên biệt thự Nam Sơn." Hoắc Miên báo địa chỉ.
"Ừ, lát nữa gặp." Giọng điệu bà Tô dịu dàng.
"Bác Tô? Cậu đừng nói là mẹ của Tô Ngự nhé?" Tưởng Tiểu Vi ngạc nhiên.
"Không sai, chính là mẹ của Tô Ngự."
"Bà ấy tìm cậu làm gì?"
"Tớ không biết nữa, ha ha, nhưng tớ từng tiếp xúc với bà Tô hai lần rồi, tớ cảm thấy bà ấy là một vị trưởng bối rất tốt, rất có tu dưỡng." Sau hai lần gặp bà Tô, Hoắc Miên đột nhiên cảm giác được mình xui xẻo đến mức nào khi gặp được một bà mẹ chồng giống như bà Tần.