"Ừ." Hoắc Miên gật đầu, không biết cô ta nói vậy là có ý gì?
"Nhưng chúng tôi không như truyền thông đã viết. Cô biết đó, tôi cũng ở Hoàng Gia Lâm Uyển, tối hôm qua vừa đúng lúc chúng tôi cùng dùng bữa với nhau, nên anh ấy tiện đường đưa tôi về nhà. Lúc dùng bữa cũng không phải chỉ có hai chúng tôi, còn có người của cả hai nhà ở đó nữa. Tần Sở cũng không biết sẽ dùng bữa với chúng tôi. Anh ấy vừa trở về thì gặp cha tôi, hai người nói chuyện về bất động sản một chút. Tôi cảm thấy đây là chuyện bình thường, mong cô đừng hiểu lầm."
"Ừ, sau đó thì sao?" Hoắc Miên cực kỳ bình tĩnh, hỏi.
"Sau đó thì cô đã nhìn thấy rồi đấy. Chúng tôi bị một vài phóng viên chụp ảnh, nên mới lộ ra ngoài… Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, tôi đã giải thích rõ với cô rồi. Cô đừng hiểu lầm Tần Sở, anh ấy rất quan tâm đến cô… Tôi không muốn thấy bởi vì tôi mà chuyện trở nên phức tạp, hay có rạn nứt gì trong tình cảm của hai người."
"Tôi không hiểu lầm, cô nghĩ nhiều rồi."