"Nước ngoài? Có quen ai đâu…" Dương Mỹ Dung bị lối tư duy nhảy sóng của Hoắc Miên làm cho không hiểu gì.
Giây trước còn đang hỏi cô chuyện giữa cô và Tần Sở, giây sau lại liên quan đến Cảnh Đức đã qua đời rồi.
"Mẹ nghĩ lại cho kĩ xem, xem có họ hàng thân thích gì đó không, thỉnh thoảng liên lạc qua điện thoại gì đó ấy."
"Không có mà… chú Cảnh của con vốn đã ít họ hàng, từ lúc ở bên mẹ thì gần như không còn liên hệ gì với họ nữa. Tính ông ấy hướng nội, không thích giao lưu, hơn nữa còn thô kệch, chưa tốt nghiệp tiểu học nữa. Con bảo ông ấy đi đâu tìm bạn nước ngoài được đây, hơn nữa còn không biết ngoại ngữ, con hỏi chuyện này làm gì?"
"À, không có gì, con thuận miệng hỏi thôi."
Về thân thế, Hoắc Miên không nói với Dương Mỹ Dung, dù sao mẹ cô cũng không biết sự thật.
Nếu có một ngày bà biết cô không phải con gái ruột của bà, có lẽ bà sẽ thất vọng lắm nhỉ? Hoặc là buồn mãi không dứt…