Hoắc Miên không trả lời, nhưng lại ngầm thể hiện là đã chấp nhận.
"Tiểu Miên, em đã nghĩ kĩ chưa, có lẽ em với Tần Sở thật sự không hợp nhau?"
Hoắc Tư Khiêm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thanh tú của Hoắc Miên, từ từ nói.
"Lúc trước có nghĩ rồi, có điều sau khi kết hôn không nghĩ tới nữa, bởi vì đã cùng nhau hứa rằng cả đời là vợ chồng."
"Nhưng mà... em phải biết rằng, có những thứ sẽ thay đổi theo cách không ai dự đoán trước được, không phải đi một con đường đến bế tắc, biết rõ đấy là đường chết, vậy mà vẫn cam tâm tình nguyện chịu khổ đi tiếp, cuối cùng cũng không nhận lại được gì, lại còn bị thương khắp người, làm vậy có đáng không?
Hoắc Miên im lặng suy nghĩ...
Đi con đường này cùng Tần Sở, thật sự rất vất vả, điều duy nhất gắn kết bọn họ với nhau chính là tình yêu.
Nếu như đến một ngày nào đó tình cảm đó không còn nữa, như vậy giữa cô và Tần Sở còn có gì nữa chứ?