Nếu như thường ngày, Hoắc Miên nhất định sẽ nói, tôi không uống, nhưng hôm nay, cô đã kiềm chế cả ngày trời nên lại rất muốn uống. Vì vậy, cô nói: "Đúng lúc này tôi lại ra ngoài uống rượu với anh, nhỡ chẳng may có ai đó chụp lại được, chẳng phải sẽ càng tệ hơn sao?"
"Đến cả tai tiếng với Tô Ngự mà em còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ anh ư?" Hoắc Tư Khiêm cười nhạo.
Hoắc Miên nghe anh ta nói vậy, tự nhiên lại thấy lời anh ta nói cũng có lý.
"Nói đi! Gặp ở đâu đây?"
"Quán bar Cổ Thành ở đường Tứ Phương, anh chờ em ở đó." Nói xong, Hoắc Tư Khiêm tắt máy.
Hoắc Miên đứng dậy mặc áo khoác.
"Con muốn ra ngoài à?" Dương Mỹ Dung đi đến, nghi ngờ hỏi cô.
"Mẹ, con xin lỗi, hôm nay con không thể ăn ở nhà rồi, phiền mẹ quá, con ra ngoài một lát, nhưng tối nay con sẽ về, mẹ để cửa cho con nhé."
Nói xong, Hoắc Miên ra ngoài, bắt xe taxi và đi đến địa điểm đã hẹn.
Hơn hai mươi phút sau...