Bởi vì Tô Ngự viết: Con bé chết tiệt kia, tôi biết em rất tình nghĩa, nghe nói tôi gặp chuyện không may sẽ không yên lòng, cho nên tôi cố ý nhắc nhở em, nghìn vạn lần đừng đến đồn cảnh sát làm chứng gì đó, tôi là con cháu gia đình quyền quý, trong nhà có người chống lưng, dù không có em thì tôi cũng sẽ bình yên, chỉ là ở Cục cảnh sát uống trà vài ngày mà thôi. Vì vậy, em đừng làm chuyện ngu ngốc… Nếu không, đợi tôi đi ra ngoài, tôi sẽ lột da rút gân em.
Lời nói này đúng là phong cách của Tô Ngự.
Trâu bò không thể tưởng tượng được, lại còn đe dọa một cách vô cùng khí phách.
Có điều, Hoắc Miên biết rõ Tô Ngự lo lắng cho mình, nên mới cảnh cáo mình không được đi làm chứng.
Nhưng anh ta càng làm như vậy, thì trong lòng cô càng không yên.
Cô không phải thánh mẫu, không có lòng đồng tình lan tràn, ai cũng muốn cứu.