"Em thay đồ lại đi, chị sẽ nói cho em biết." Hoắc Miên bình tĩnh nói.
"Bà chủ…" Dường như Anh Tử hơi lo lắng.
"Không sao đâu, chị Anh Tử, cứ để em nói chuyện với cậu ấy, chị ra ngoài trước đi."
Hoắc Miên gật đầu với Anh Tử…
Nghê Dương khá nghe lời, đi vào phòng vệ sinh thay đồ, mặc quần áo bệnh nhân vào rồi ngồi xuống.
"Nói đi, bệnh gì, không được lừa em."
"Nói thẳng ra là, chức năng gan của em bị suy nhược… cần phải ghép một phần gan."
"Ghép gan? Bị ung thư gan ư?" Nghê Dương dường như rất bình tĩnh, ngẩng đầu lên.
"Không phải ung thư, là chứng xơ gan tương đối phức tạp thôi, nhưng vì sắp bước vào giai đoạn cuối nên phải ghép gan."
"Nghiêm trọng thế sao… nhưng có gan không?"
"Có, tìm được rồi?"
"Nhanh thế sao?" Nghê Dương rõ ràng không tin.
"Đương nhiên, chị đã lừa em bao giờ chưa?"
"Vậy… bao giờ phẫu thuật?"