"Em không sao…" Hoắc Miên khoát khoát tay, sau đó đánh răng, rồi đi ra khỏi toilet, cả người nhũn ra ngồi trên ghế sofa.
"Em nấu thuốc bắc à?" Mũi của Tần Sở cũng rất thính.
"Vâng." Hoắc Miên không giấu giếm mà gật đầu.
"Em sao vậy? Khó chịu ở chỗ nào à?" Tần Sở sờ đầu Hoắc Miên thì thấy không nóng.
"Hôm nay em đi khám Đông y, bác sĩ nói em bị tử cung lạnh, thể chất khó mang thai, em muốn thử điều trị bằng thuốc bắc trước." Hoắc Miên nói một cách thản nhiên.
"Em có thể dùng thực liệu* như táo tàu đường đỏ cũng được mà, cần gì phải uống thuốc bắc."
* Thực liệu (thực trị) là phương pháp dựa vào lý luận của y học cổ truyền, tiến hành lựa chọn các thực phẩm phù hợp, rồi gia công chế biến thành các đồ ăn thức uống, nhằm mục đích phòng chống bệnh tật, bảo vệ và nâng cao sức khoẻ cho con người.
"Dùng thực liệu lâu có kết quả lắm… em muốn nhanh một chút…" Hoắc Miên rất cố chấp nói.