"Đó là đừng nói cho Nghê Dương biết tôi là người hiến gan."
"Hả? Tại sao cơ?" Hoắc Miên cảm thấy đợi đến lúc Nghê Dương khỏe hắn thì nói luôn chuyện Tạ Quyên hiến gan, có khi anh ta lại cảm động rồi khúc mắc giữa hai mẹ con lại được hóa giải thì sao?
Nhưng Tạ Quyên lại đột nhiên không cho cô nói với Nghê Dương, cô hoàn toàn không hiểu chuyện này.
"Vì tôi cảm thấy mình nợ Nghê Dương quá nhiều… Tôi không muốn nó tha thứ cho tôi vì chuyện này… Tôi cảm thấy mình vẫn chưa làm tròn bổn phận của một người mẹ. Cô nói đúng lắm, trước kia tôi quá ích kỉ, đều là con của tôi, nhưng tại sao tôi lại chỉ yêu quý mỗi Soái Soái? Điều này không công bằng với Nghê Dương… Tôi lại còn vô tâm đòi tiền nó, làm tổn thương nó… Bây giờ nó mắc bệnh kia, phần lớn là do trách nhiệm của tôi nữa."