Hoắc Tư Khiêm đưa tay ra, không hề khách sáo hất hai tay của Mạc Tuyết Nhi ra khỏi cổ mình… Sau đó quay lại nhìn cô ta, cười mà như không cười…
"Tuyết Nhi, có vẻ như em rất hứng thú với Hoắc Miên."
"Đúng vậy… Rất hứng thú." Mạc Tuyết Nhi cười ngọt ngào.
"Tuyết Nhi, em là người thông minh, ở cạnh anh lâu như vậy rồi, hẳn là cũng biết chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm… Đừng có vượt quá giới hạn của anh, đừng bao giờ thăm dò anh nữa… Còn nữa, đừng quấy rối Hoắc Miên, không có lợi gì với em đâu."
Nói xong, Hoắc Tư Khiêm đứng dậy rời đi…
"Tư Khiêm… Em không có ý đấy… Em chỉ cảm thấy anh đối xử tốt với cô ấy…"