"Chính Hải… Em không có nhiều như vậy, nhưng em cũng không thể trơ mắt nhìn con trai vào tù được… nó cũng là con của anh mà."
"Đừng chuyển chủ đề, nói cho tôi biết đi, mấy năm qua bà đã lén tích góp được bao nhiêu tiền rồi?"
"Chính Hải…" Thẩm Giai Ny có vẻ như bắt đầu làm nũng, định lập lờ cho qua câu hỏi này.
"Trả lời tôi."
"Em cũng không cố ý, em chỉ cảm thấy phải để lại một con đường sống cho chúng em… Nếu về sau có sơ suất gì thì mấy mẹ con em cũng không đến mức phải lưu lạc ngoài đường…" Thẩm Giai Ny nhỏ giọng giải thích.
"Vậy thì sao, cô tích góp được bao nhiêu rồi?"
Hoắc Tư Dật và Hoắc Nghiên Nghiên ngồi bên cạnh, không ai dám lên tiếng.
Khương Hồng đã về nhà mẹ đẻ ở mấy hôm rồi, trong nhà chỉ có mấy người họ nên cũng rất dễ hỏi.
"Không nhiều lắm, chỉ mới hơn hai trăm triệu…"
Thẩm Giai Ny khẽ nói…