"Còn dám chống chế? Hoắc Tư Dật… Sao con dám?" Hoắc Chính Hải có nằm mơ cũng không nghĩ ra nổi rằng con trai mình sẽ làm ra được chuyện thế này.
Tặng quà cho ngôi sao, rồi thì ngủ với ngôi sao nước ngoài, vung tiền như rác ở quán bar…
Cả đời Hoắc Chính Hải chưa từng tiêu xài như vậy bao giờ, dù có là Thẩm Giai Ny mà ông ta yêu quý nhất thì ông ta cũng chưa bao giờ tiêu xài xa xỉ như thế.
"Cha… Cha đừng nghe anh ta nói linh tinh… đúng là con đã tiêu hết sáu mươi triệu, nhưng hơn ba trăm triệu kia con không hề nuốt riêng… Con cũng không biết số tiền ấy đã đi đâu rồi." Hoắc Tư Dật hoảng lên, không giữ nổi miệng nữa.
Hoắc Miên lập tức tranh thủ hỏi: "Nói như vậy tức là cậu thừa nhận đã tiêu hết sáu mươi triệu à?"
Những thành viên ban quản trị khác đều dùng ánh mắt uất hận để nhìn Hoắc Tư Dật…
Vẻ mặt Thẩm Giai Ny cực kỳ khó coi, bà ta lên tiếng nhắc nhở: "Tư Dật… Không được nói lung tung, phải nghĩ cho kĩ rồi hẵng nói."