Anh ta vừa nói vậy thì ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía Hoắc Miên. Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác ngoài màu tím, có vẻ hơi chín chắn, mái tóc để xõa, trông rất có phong cách của mấy cô tiểu thư Hàn Quốc, so sánh với Hoắc Nghiên Nghiên mặc đồ hoa hoét của D&G thì cô có vẻ khiêm tốn mà sang trọng hơn rất nhiều…
"Hội đồng quản trị được thành lập để mọi người cùng nhau bàn bạc và quyết định những chuyện quan trọng… Nhưng mục đích cuối cùng đó chính là vì lợi ích của công ty, đã có chuyện tham ô tiền công có tính chất nghiêm trọng thế này thì tất nhiên là phải điều tra được đầu đuôi mọi chuyện, trách nhiệm của ai thì người đấy phải gánh."
Hoắc Miên nói những lời này xong, những thành viên khác của ban quản trị cũng gật đầu phụ họa theo.
"Cô Hoắc nói rất đúng, chúng tôi cũng đều có ý này."
"Rất tốt… Đã thế thì tôi cảm thấy chúng ta phải điều tra thật cẩn thận, cha… ngài cảm thấy thế nào?"
Nói xong, Hoắc Tư Khiêm lại nhìn về phía Hoắc Chính Hải.