"Phì… Ông nội, ông đường đường là thủ trưởng trong quân đội mà cũng xem mấy tin đồn nhảm này à, cháu cũng choáng đấy."
"Say cái gì mà say, còn chưa uống mà sao đã say được, thằng oắt này lại nói luyên thuyên rồi."
Hiển nhiên là ông nội không hiểu gì về những từ ngữ đang được dùng rất thịnh hành trên internet, nên đã hiểu nhầm ý của Tô Ngự.
"Cha, nó nói say không phải là say thật, mà có nghĩa là hết nói nổi." Ông Tô giải thích.
Tô Ngự lập tức bật ngón cái lên: "Đấy đấy, ông xem, cha cháu vẫn là người phản ứng lại nhanh nhất."
"Thôi thôi thôi, nói tử tế vào chuyện chính đi, cháu sắp ba mươi rồi mà chẳng bao giờ chịu nghiêm túc cả..." Ông Tô quở trách.
Tô Ngự lè lưỡi…
Bà Tô lập tức che chở cho anh ta: "Ông vừa mới về, đừng có lúc nào cũng chê con trai mình chứ, gần đây nó cũng bận làm việc nữa."
"Tô Ngự thành ra thế này, hơn phần nửa là do bà chiều nó quá đấy." Ông Tô nhìn bà Tô rồi chỉ trích.