"Bạn tốt của chị, Hoắc Miên." Tưởng Tiểu Vi giới thiệu.
"Bà chủ GK?" Ngụy Oánh đột nhiên nhớ ra.
"Hoắc Miên, em ấy là em gái ruột của Ngụy Liêu, Ngụy Oánh." Tưởng Tiểu Vi chủ động giới thiệu.
"Chào em." Hoắc Miên khẽ gật đầu.
"Oa… bạn thân chị có khí chất thật đấy." Dù sao thì Ngụy Oánh cũng học sâu biết rộng, rất biết cách ăn nói.
Chào hỏi xong, Ngụy Oánh đi xuống lầu.
Mọi người ăn uống hơn hai tiếng rồi mới tản đi.
Đường Xuyên còn đề nghị đến Mị Hồ, Hoắc Miên lại đứng dậy nói: "Mọi người đi đi, tôi không đi đâu, dạo này sức khỏe tôi không tốt, luôn cảm thấy rất mệt, nên về nhà trước đây."
"Cũng được, cậu về nhà nghỉ sớm đi." Tưởng Tiểu Vi vỗ vai Hoắc Miên.
"Để tôi tiễn em xuống lầu."
Khó lắm Tô Ngự mới được gặp Hoắc Miên một lần, anh ta không để ý đến ánh mắt những người khác, cố ý nói như vậy. Sau đó, không đợi Hoắc Miên từ chối, anh ta đã bước đi trước.