"Vi Vi, cô ngang ngược như vậy là không ổn đâu, đã lâu rồi cậu Tô nhà chúng ta không gặp y tá trưởng, cô còn đoạt yêu thích của người khác nữa." Miệng Đường Xuyên rất xấu xa, bắt đầu nói đùa.
"Y tá trưởng gì chứ, hiện giờ người ta đã là bác sĩ rồi. Anh ra nước ngoài một chuyến, khi về mọi thứ thay đổi nhiều lắm." Tưởng Tiểu Vi cười nói.
"Phải không? Đã là bác sĩ rồi à, chúc mừng nhé." Đường Xuyên chắp tay.
"Cảm ơn."
"Tôi mới ra nước ngoài có một chuyến, làm sao cảm thấy cả thế giới đều thay đổi thế này? Lão Ngụy sắp làm cha, làm chồng… Hoắc Miên làm bác sĩ… Còn cậu Tô thì sao? Không cho tôi niềm vui bất ngờ à?"
"Cậu muốn niềm vui bất ngờ gì? Đêm nay chơi đèn cầy roi da được không?" Tô Ngự nhìn Đường Xuyên.
"Ha ha ha... không chơi, gu tôi đâu có nặng như vậy."
Mấy người cười cười nói nói, Ngụy Liêu gọi hết tất cả các món trong thực đơn.
Tổng cộng có năm người, nhưng đồ ăn lại rất phong phú.