"Mang thai? Oh my god, cậu đùa gì thế?" Tưởng Tiểu Vi cũng điên rồi.
"Chị hai à, đây là que thử thai, cậu hai vạch rồi."
"Nhưng vạch thứ hai mờ lắm mà, loại tình huống này cũng có thể xác định là mang thai sao?" Tưởng Tiểu Vi cạn lời rồi.
Cô và Ngụy Liêu mới ở bên nhau có bao lâu đâu.
Từ khi ở chung tới bây giờ, mới có hai mươi ngày thôi mà.
Sáng hôm nay, cô thức dậy, phát hiện kinh nguyệt luôn đến đúng ngày lại đến muộn một ngày.
Vì vậy, ma xui quỷ khiến cô mua que thử thai thử, kết quả…
"Chắc là không sai đâu." Hoắc Miên gật đầu.
"Ôi trời ơi… Sao có thể chứ?" Hình như Tưởng Tiểu Vi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
"Chị hai, đây là chuyện tốt đấy, được chưa? Cậu làm gì mà bày ra vẻ đau khổ thế kia?" Hoắc Miên ước còn không được, nếu là cô mang thai thì tốt rồi.
"Chuyện tốt? Tốt cái gì mà tốt? Không biết trước được sau này bọn tớ sẽ như thế nào mà. Hơn nữa, tớ còn chưa chuẩn bị sẵn sàng."