"Cùng lắm thì chị băm hai người họ ra thành tám mảnh rồi đút cho chó ăn thôi." Hoắc Miên bồi thêm một câu.
Chí Tân: "…"
"Lúc này mới giống phong cách của chị em."
"Ha, chị trong mắt em có phong cách gì? Cô nàng nam tính mạnh mẽ à?"
"Không phải, là biến thái cuồng giết người." Chí Tân nói xong thì co giò chạy.
"Ơ… Thằng nhãi này. Em quay lại đây cho chị, chị cam đoan sẽ không đập nát đầu em đâu. Dám nói chị là biến thái cuồng giết người, giỏi tưởng tượng đấy."
Sau khi bà Tần đi, bầu không khí nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hàng xóm khuyên vài câu rồi giải tán hết.
"Tiểu Miên, con qua đây."
"Mẹ…" Hoắc Miên bước qua, thấy sắc mặt mẹ mình không tốt lắm.
"Bà điên kia hôm nay tuy nói khó nghe, nhưng những gì bà ta nói là đúng sự thật. Hai đứa kết hôn một thời gian rồi, việc con cái phải nhanh chóng lên."
"Con biết rồi." Hoắc Miên bĩu môi trả lời.